Trong V-ROCK FESTIVAL 2011, chúng tôi đã có khoảng thời gian
để ngồi lại và trò chuyện cùng các thành viên của Matenrou Opera. Chúng
tôi nói về những cảm xúc của họ trong các tour diễn, lần phát hành mới
nhất và PVs của họ.
Vietnamese Translation: Nari-chan
Belongs to Jrockhome.com
Do not repost anywhere without permission
-------------------------------------------------------
Note: phần trong < > là phần chém gió của dịch giả, không cần quan tâm
----------------------------------------
Hãy bắt đầu với lời giời thiệu về người bên trái của các bạn và hãy nói rõ những điều yêu thích của mình về người đó.
Sono: Guitarist Anzi của chúng tôi là người rất đơn giản (cười) Nhưng tôi thích điều đó
Anzi: Bassist You của chúng tôi rất “straightness” trong cơ bắp của anh ấy.
You: Trong các buổi diễn, drummer Yuu của chúng tôi luôn tràn đầy
năng lượng và cậu ta quyến rũ người khác bằng vẻ ngoài đó của mình.
Yuu: Thật ra, tôi thực sự mệt mỏi bởi điều đó. Ayame luôn sắc sảo và sôi nổi từ bên trong. Tôi thực sự thích điều đó ở cậu ta.
Ayame: Vocalist của chúng tôi, Sono, đầy mê hoặc, bất kể đó là ai, thành viên của band, staff hay là fan (quác~~~~, nghe sao giốg………)
Tại sao các bạn lại chọn tên “Matenrou Opera”?
Sono: Khái niệm của band là sự kết hợp giữa cái mới và cái cũ.
“Matenrou” (nhà chọc trời) là một điều gì đó mới mẻ, trong khi “Opera”
nghĩa là vẻ đẹp của âm nhạc cổ điển. Đó là khái niệm bắt đầu của nhóm.
Làm sao mà các bạn gặp được nhau, và điều gì đã khiến các bạn quyết định làm việc chung?
Sono: Yuu và tôi đã tham gia nhiều ban nhạc cùng nhau, sau đó
chúng tôi bỏ cho đến khi bọn tôi quyết định một lần nữa làm việc cùng
nhau, và bọn tôi tại ra ban nhạc này. You và Anzi là bạn của You và anh
đã quyết định mời họ tham gia cùng mình. Ayame ở ban nhạc khác, nhưng
bọn tôi đã mời cậu ta tham gia cùng.
Các bạn có thể cho chúng tôi biết là làm thế nào để các bạn sáng tác một bài hát? Điều gì đã tạo cảm hứng cho các bạn?
Sono: Trước hết bọn tôi viết giai điệu. Sau đó thì bọn tôi viết
lời. Nói chung nguồn cảm hứng của bọn tôi bắt nguồn từ những cuốn sách
mà mình đã đọc.
Vào ngày 19.10 thì single mới của các bạn “Otoshiana no Soko wa Konna Sekai” được phát hành. Hãy nói vài lời về nó.
Anzi: Một ngày nọ Sono có một ý tưởng viết một bài hát cho buổi
biểu diễn. Tôi thích câu thứ hai, nhưng chúng tôi quyết định thay đổi nó
bằng cách thêm một phần nhiều hơn ở điệp khúc, tạo thành một cao trào ở
bài hát này. Sau đó chúng tôi chỉnh sửa, sắp xếp thêm một thời gian và
single được hoàn thành.
Các bạn có kế hoạch gì cho một album? Nếu có thì vui lòng cho chúng tôi biết về nó.
Sono: Chúng tôi đang lên kế hoạch cho một album vào mùa xuân.
PVs yêu thích mà các bạn đã thực hiện là gì? Tại sao?
Sono: Tôi thích “Otoshiana no Soko wa Konna Sekai”.
Ayame: Video mà bọn tôi đã thực hiện vào năm ngoái. “Murder
Scope” – tôi vẫn còn ấn tượng. Shooting diễn ra ở một tòa nhà với bán
kính 360 độ so với tầm nhìn. Tôi không có kinh nghiệm đó ở Nhật, và đó
là lí do vì sao đây là một trong những video yêu thích của tôi.
Yuu: “Murder Scope”. Nhưng hơn nữa là “Helios”. Đây là lần đầu
tiên chúng tôi sử dụng 3D. Thế nên bọn tôi quan tâm đến những gì có thể
cảm nhận được…..Thực ra, bọn tôi thích nó.
Anzi: Tôi thích “Otoshiana no Soko wa Konna Sekai” nhất. Không có
lí do nào đặc biệt cả, nhưng đoạn video thực sự rất cool, tôi nghĩ thế.
You: “Anomie”. Và có hai lí do. Bọn tôi muốn nó giống như những
buổi diễn trực tiếp. Đó là lí do vì sao bọn tôi làm việc rất nhiều. Trên
thực tế thì khó có thể làm như vậy, chúng tôi muốn khán giả nghĩ rằng
đó là sự chuyên nghiệp của chúng tôi khi ho xem video.
Trong năm 2008, các bạn có tour diễn châu Âu cùng Versailles. Các bạn có kỉ niệm nào đặc biệt trong chuyến đi đó?
Yuu: Chúng tôi có những kinh nghiệm khá tuyệt từ mỗi nước, đặc
biệt là Đức. Đối với tôi, tôi thích heavy metal của Đức. Như thế, thịt
và bia rất tuyệt. Chúng rất ngon. (cười) Trên thực tế, chúng tôi vẫn
chưa lưu diễn khắp nước Nhật. Tour diễn đầu tiên của bọn tôi là ở châu
Âu. Và tôi nghĩ rằng ở đó chẳng ai biết Matenrou Opera. Nhưng khán giả
biết lời bài hát và hát bằng tiếng Nhật trong suốt buổi diễn. Điều đó
thật sự rất cảm động.
Anzi: Thực ra, tour diễn của bọn tôi bắt đầu ở Thụy Điển. Theo
lịch trình, bọn tôi sẽ đến khách sạn ở Thụy Điển một ngày trước concert.
Nhưng lịch trình máy bay thay đổi và đã dời đến ngày biểu diễn, thế nên
bọn tôi chỉ có đủ thời gian để tắm và lên sân khấu cùng lúc, với mái
tóc ướt. Ngoài ra tôi vẫn không thể quên được món ngọn ở Thụy Điển gọi
là cam thảo. Staff ở Thụy Điển đưa cho bọn tôi, bọn tôi đã nghĩ rằng nó
rất ngon, nhưng hương vị của nó thật kinh! Nó gần như là natto ở nước
ngoài, tôi nghĩ thế.
Ayame: Như tôi nhớ thì hình như họ cũng có loại rượu tên là Sakmiakki, nó có hương vị tương tự.
Anzi: Mùi của nó cũng giống như Elaeganus. Dù sao, cũng vui thật đấy.
Yuu: Oh yeah. Thật không thể nào quên được.
Ayame: Tôi nhớ là, khi bọn tôi có một ngày nghỉ, tôi quyết định
đi dạo quanh thành phố. Tôi đã đi đến Macdonalds và nhân viên ở đây biết
ban nhạc của bọn tôi. Đó là thời gian chúng tôi đi với Versailles, và
họ khá nổi tiếng, vì vậy nên tôi không nghĩ là sẽ có ai nhận ra tôi. Tôi
rất ngạc nhiên khi bọn tôi được biến đến và họ biết tên ban nhạc của
bọn tôi. Người Pháp nghĩ rằng tôi chơi cho Versailles. Tóm lại tôi đã
giải thích cho họ là bọn tôi đi cùng tour diễn và chúng tôi là Matenrou
Opera. Người Nhật nói chung là sẽ không chạy về phía bạn khi ở trên phố,
thế nên tôi không mong đợi là người Pháp nhận ra bọn tôi.
Các bạn có thể cho chúng tôi biết về nhưng khoảnh khắc yêu thích của mình trong concerts?
Sono: Có rất nhiều điều đáng nhớ ở những buổi live, nhưng có lẽ là ở buổi concert bọn tôi thực hiện ở Shinjuku LOFT là đáng nhớ nhất
Ayame: Đối với tôi thì là ngày hôm nay, buổi diễn ở V-ROCK FESTIVAL 2011. Tôi thật sự hay phúc khi mà có nhiều người đến xem.
Yuu: Live one-man vào 04/05/2011. Đó là kỉ niệm lần thứ 4 của ban
nhạc. Nhưng nói chung thì là live diễn ở Shinjuku LOFT. Ở đó khán giả
payoff. Thế nên tôi rất thích buổi diễn của ngày hôm đó. Thật là vui.
Anzi: Buổi concert vào 13/07/2009 tại Akasaka BLITZ. Đó là
concert one-man đầu tiên của bọn tôi. Và là kinh nghiệm đầu tiên của tôi
khi chơi trên một sân khấu lớn như vậy!
You: Buổi diễn hôm nay. Với cá nhân tôi, bất cứ đâu. Những buổi concert liên tiếp có vẻ là tốt nhất.
Điều điên rồ nhất đã từng làm?
You: Đó là khoảng thời gian dài trước đây. Lúc đó là 2 giờ sáng
trong khi tôi đang lái xe. Tôi đã rất buồn ngủ. Dù sao thì tôi cũng chạy
rất nhanh và tôi không nhận ra tín hiệu đèn giao thông màu đỏ. Tôi
thắng phanh gấp và chiếc xe tấp vào một con đường ngược chiều. Tất cả
mọi thứ đều ổn vì đã là 2 giờ sáng và không có xe hơi trên đường, nhưng
quả thực là rất đáng sợ. (a liều nhỉ, không cẩn thận j hết ah~ )
Anzi: Đó là ở Osaka, trong nhà vệ sinh. (Cười) Tôi đã nghĩ đó là
phòng của nam vì không có bất cứ kí hiệu nào để hiểu rõ đó là W.C loại
nào. Cùng lúc, tôi thấy bức tường màu hồng, Ở đó chỉ có một cabin và tôi
thấy một cô gái ở trong gương đang rửa tay ở bồn nước. Thế nên tôi tụt
xuống cabin để cô ấy không nhìn thấy tôi. Vâng, tôi đã làm những gì cần
làm. Sau đó tôi đi ra bằng cách nào đó, tôi giả vờ như mình là một người
phụ nữ. Tôi đi ra khỏi nhà vệ sinh. Tất cả mọi người có thể nghĩ tôi bị
khùng hoặc điều gì đó tương tự. (dzà, e k nghĩ a bị khùng, mà nghĩ a là
khác cơ )
Sono: Để xem……có lần tôi xỉn, và tôi đã đục mấy cái lỗ trên tường trong phòng mình. Tôi đã sốc khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau. (, a đục lỗ làm qái j` ếh, ngắm cô hàng xóm ah~ )
Ayame: Chuyện xảy ra trước khi tôi chuyển về nhà mới. Tôi tỉnh
dậy vào nửa đêm vì mùi lạ. Tôi vội vàng cúi người ngía phía dưới sàn và
thấy vỏ kim loại bàn phím của tôi để gần bếp điện đang cháy, cái vỏ nó
thật sự đỏ quét! Nhưng chả có gì xảy ra cả, nó không thể cháy được. Mà
anh biết đó, tui nhớ là mình đã tắt bếp rồi. Cái vỏ bắt đầu bị biến
dạng. Nhưng dù sao thì tôi vẫn còn sử dụng nó. (chưa cháy nhà là may lắm
òy ah~ )
Yuu: Có một ngày ngủ quên đi trong nhà tắm 3 tiếng đồng hồ với nước tràn (a chơi dại thật )
Ok, cuối cùng hãy nói điều gì đó với các fan Nippon Project.
Anzi: Chúng tôi sẽ đến Mỹ vào tháng tới tham dự Anime USA. Nhiều
người đang chờ đợi bọn tôi và bọn tôi hi vọng rằng mình sẽ tạo bất ngờ
bằng những âm thanh mới. Chúng tôi muốn trình diễn sự cool của các ban
nhạc ở Nhật. Chúng tôi đã hứa là sẽ trở lại, trong tour diễn vào năm
2008, vì vậy, chắc chắn là chúng tôi sẽ trở lại. Hãy đợi nhé!
You: Mặc dù, mỗi nước đều có một ngôn ngữ riêng, chúng tôi hi
vọng rằng mình có thể chơi bất cứ ngôn ngữ, bất cứ rào cản về văn hóa
nào. Tôi muốn mọi người lắng nghe âm nhạc của mình vì nó truyền cảm hứng
cho họ.
Yuu: Tôi nghe âm nhạc Nhật Bản nhiều cũng như âm nhạc nước ngoài
và tôi muốn được biểu diễn ở châu Âu và Mỹ. Nếu có những người kêu gọi
chúng tôi, chắc chắn là chúng tôi sẽ đến. Chúng tôi muốn nổi tiếng vì lí
do đó. Vì vậy, chỉ cần chờ chúng tôi.
Ayame: Tôi rất vui mừng khi mà mọi người đều lắng nghe âm nhạc
của chúng tôi ở Nhật Bản cũng như ở nước ngoài. Rất nhiều ban nhạc
visual kei phổ biến ở nước ngoài và chúng tôi muốn được như vậy. Đó là
lí do để thực hiện một lần ra mắt đặc biệt ở châu Âu và Mỹ, và thật
tuyệt vời nếu chúng tôi có tour diễn ở đó.
Sono: Chúng tôi đã có chuyến lưu diễn với Versailles trước đây.
Dù sao chúng tôi biết rằng có rất nhiểu người đã chờ đợi Matenrou Opera.
Vì vậy nên chúng tôi muốn đến châu Âu một lần nữa
Nippon Project chân thành cảm ơn V-ROCK FESTIVAL 2011 và Matenrou Opera đã cùng thực hiện bài phỏng vấn này
----------------------
Thanks to Author: Izzie Scientist - Translator: Nastya Karlova
Source: Nippon Project
No comments:
Post a Comment